Thứ Năm, 13 tháng 8, 2015

Nguyên nhân lãng xẹt của Chiến Tranh Thế Giới Thứ Nhất....

TRẢ LẠI CHO LỊCH SỬ NHỮNG GÌ THUỘC VỀ LỊCH SỬ


Cách nay đúng 101 năm, ngày 4/8/1914 là ngày bùng nổ cuộc chiến tranh tàn khốc bậc nhất nhì thế giới,Chiến tranh TG 1. Cuộc chiến này đã lôi cuốn tất cả các cường quốc thế giới lúc đó vào một cuộc chém giết tàn bạo, ghê gớm nhất cho đến lúc đó giữa các quốc gia châu Âu láng giềng vốn đã hòa bình thân thiện gần cả thế kỷ. Và chiến trường khốc liệt nhất lại cũng chính là ở châu Âu. Sau 4 năm chiến tranh 1914 -1918) thì có đến 20 triệu người, cả dân cả lính ở hai phe bỏ mạng. Các nước tan tàn điêu linh thong khổ, kể cả nước thắng trận như Pháp, vì chiến trường chính của Thế chiến này chủ yếu diễn ra ở lãnh thổ nước Pháp. Và Việt Nam ta thời đó cũng có gần 100.000 người lính tham chiến nhưng chủ yếu là làm lính thợ, Chỉ có khoảng 4 tiểu đoàn lính thuộc địa Đông Dương là tham chiến (hình)


Cuộc Chiến Tranh Thế Giới 1 này, mà hồi phần lớn chúng ta đi học dưới mái trường XHCN thì được dạy là do "mâu thuẫn" tích tụ của chủ nghĩa tư bản, do sự vươn lên tàn bạo của chủ nghĩa đế quốc như Đức,rồi nào là tranh giành thị trường, tranh giành thuộc địa..v..v.. thì chỉ là chuyện tào lao, ngớ ngẩn...

Nguyên nhân trực tiếp thì đơn giản hơn nhiều. Ngày 28 tháng 6 năm 1914, ở thành phố Sarajevo thuộc Bosnia-Herzegovina, một nhóm cực đoan dân tộc tổ chức ám sát Hoàng thái tử nước Áo-Hung để lấy tiếng vang cho yêu cầu độc lập của họ. Cơ hội đến khi ông này đến đó dự tập trận. Các thành viên cảm tử này chia nhau rải rác đứng 3 chốt cảm tử trên đường ông Hoàng đi xe mui trần diễu qua để ra tay. Chốt đầu tiên là chốt chính thì lại khớp quá, không động thủ khi thấy xe của ông Hoàng cùng vợ đi qua nên bỏ cuộc. Đến chốt thứ 2 thì người cảm tử ở đây ném một quả lựu nhưng quả lựu đạn này, chắc là lựu đạn Made in China quá, lại nổ như một quả pháo và nổ tuốt luốt ở sau xe ông Hoàng khiến cho một người cận vệ thân thuộc của ông Hoàng bị thương nhẹ. Vợ chồng ông Hoàng thì vẫn bình yên vô sự. Còn tay cảm tử sau khi ném lựu đạn xong thì lấy thuốc độc ra uống để tự sát. Nhưng chắccó lẽ lại là thuốc độc Trung quốc nên chả chết mà lại còn sống để bị bắt sống...

Như vậy thì cũng không thể có CTTG1, nếu ông Hoàng nghe lời các cận vệ là mau chóng rút về dinh cho chắc. Ông lại ra lệnh tiếp tục cuộc diễu hành trên xe mui trần trên phố. Sau đó còn đến nhà thương để thăm người cận vệ bị thương..

Về phần nhóm khủng bố thì tin thất bại đưa về khiến cả nhóm nhốn nháo, trong đó có một sinh viên 19 tuổi tên là Gavrio Princip, cũng được phân công đứng chốt hạ ở chốt cuối cùng. Nhưng vì là nhóc tì trong nhóm, nên chủ yếu là phòng hờ vì 2 chốt trên là những tay chiến nhất trong nhóm nên được trang bị mạnh để ám sát chứ anh chàng này chẳng có gì ngoài cây súng ngắn.Cả bọn bỏ kế hoạch đã định rồi trở về sào huyệt, họ họp nhóm cãi nhau inh ỏi, và rồi cũng mau thu xếp khăn gói chuẩn bị chuồn chuồn khi kế hoach ám sát ông Hoàng coi như đã phá sản. Và Chiến Tranh Thế Gioi đã không xảy ra..

Nhưng Định Mệnh lại nghiệt ngã hay ông Tạo khéo xoay vần chơi khăm. Chàng sinh viên trẻ G. Princip bực bội bỏ ra ngoài một mình để ăn trưa, và anh không thể tin vào mắt mình khi trong một con hẻm nhỏ anh thấy chiến xe mui trần chở vợ chồng ông Hoàng lù lù chạy tới anh mà không hề có bảo vệ. Thì ra ông Hoàng đi đến bệnh viện thăm cận vệ bị thương, rồi trở ra thì lái xe lạc đường đang chạy vòng vòng tìm đường ra. Princip rút súng ra bắn. Hoàng Thái Tử F.Pherdinant và vợ chết ngay trên xe...

Có thể nói vụ ám sát Hoàng Thái Tử Áo - Hung này của chàng sinh viên Princip là một vụ ám sát gây chấn động thế giới mà khó có vụ ám sát nào so bì được về hệ quả dây chuyền mà nó mang đến. Những ngày sau đó là những ngày điên loạn của các quốc gia châu Âu điên khùng muốn báo thù . Để trả thù, để bênh vực nhau hay để thực hiện các cam kết đồng minh hay để lợi dung thời cơ triệt nhau thì đủ cả. Đế quốc Áo-Hung của ông Hoàng cho rằng chính quyền Secbi đứng đằng sau vụ ám sát trên, mà thực ra trong phiên tòa xét xử vụ này sau đó cũng đã đưa đến sự bất ngờ là không phải do chính quyền Secbi mà chỉ do một nhóm sinh viên cực đoan trong tổ chức có tên Bàn Tay Đen thực hiện vụ ám sát để gây tiếng vang mà thôi. Nhưng các quốc gia hùng mạnh chưa biết điều đó, nên Áo- Hung đã tuyên chiến với Secbi. Nước Anh, Pháp, Nga vì đã có những cam kết ủng hộ Secbi nên cũng tuyên chiến lại với Đế Quốc Áo Hung. Nước Đức ủng hộ Áo- Hung cũng tuyên chiến chống lại Anh, Pháp, Nga...Họ mở màn bằng tấn công Bỉ, Và Anh Pháp tuyên chiến với Đức và thế là CTTG đã bùng nổ và diễn ra kinh hoàng như thế nào thì mọi người đều biết cả..

Người anh hùng G. Princip bị bắt và đưa ra toà cùng các đồng chí của anh. Mặc dù là tay đầu vụ nhưng anh lại thoát án tử, vì giống như sát thủ Lê v Luyện ở ta, Princip chưa tới tuổi thành niên (ở xứ đó là 22) nên anh bị án 18 năm, còn tất cả các đồng đội của anh đều bị xử bắn. Sau đó vài năm G. Princip chết trong tù vì bệnh, và hiện nay anh được người dân xứ Serbi coi như một anh hùng dân tộc. Còn một điều lạ lùng nữa là mặc dù trong 4 năm chiến tranh khủng khiếp đó thì ở Saraevo, nơi bắt nguồn cuộc chiến thì lại bình yên, không có oánh nhau gì hết. Còn đế quốc Áo-Hung với lịch sử hùng mạnh hàng trăm năm, cùng với người anh em chung chiến hào là Đức Quốc cũng bị lật đổ, và kéo theo đó còn có Hoàng Gia hùng manh của Thổ Nhĩ Kỳ cũng bị lật đổ. và Hoàng Đế Đức Vinhem đã phải đi lưu vong, cùng với Hoàng Đế Thổ, Cả ba Hoàng Gia của ba quốc gia hùng mạnh đã phải sụp đổ chỉ sau mấy năm chiến tranh bởi một chàng sát thủ nghiệp dư, và cũng bởi cái chết ngớ ngẩn của người kế vị Đế Quốc Áo-Hung, Hoàng thái tử F. Pherdinant gây ra....

Đây là một bài học kinh nghiệm xương máu cho tất cả các QG tham chiến đó. Có rất nhiều bài học mà các quốc gia này đã học được qua 4 năm trường khói lửa. Đó là xúc tiến việc thành lập Hội Quốc Liên, tiền thân của LHQ sau này. Các nước không lập nên Liên Minh Quân Sự, hay ký kết Hiệp Ước Bảo Vệ nhau nếu có các liên minh này có khả năng chiến tranh với nhau. Hoặc không bao giờ xây dựng những Hiệp Ước quân sự ràng buộc với những quốc gia có tiềm tàng nguy cơ gây chiến tranh, cũng như phải có những định chế khắt khe về việc tuyên chiến phải do Quốc Hội và Trưng Cầu Dân Ý. Nên trong sự việc Biển Đông của Việt Nam ta đã có nhiều cái đầu đất trong nước cứ mong muốn rằng Hoa Kỳ sẽ ký hiệp ước liên kết, liên minh quân sự với Viêt Nam. Đó là chuyện nằm mơ giữa ban ngày, vì không bao giờ Hoa Kỳ lại có một hiệp ước tương tự như vậy, vì Việt Nam vẫn là một quốc gia CS nhà nòi, tuy không thuần chủng lai đời F1 nhưng cũng chiếm đa phần là dòng máu chiến Mac-Le-Mao . Nên dây vào một quốc gia khật khùng với tâm tính bất định như Việt Nam ta thì anh Mỹ chẳng dại gì đi đổ vỏ trong khi bọn khác ăn ốc rồi. Và cho dù Hoa Kỳ dù có "giãy chết" đến đâu đi nữa thì cũng không dở hơi để làm chuyện của một thằng ngu. Vì họ cũng học được rất nhiều qua cuộc chiến TG1 rồi, và họ cũng không ngô ngọng gì để bị lôi cuốn vào những cuộc chiến trah tan nát điêu linh cho bao dân tộc vô tội như cuộc chiến trah thế giới ấy, mà lại chỉ vì những nguyên nhân tào lao, mía lao như rứa...

Chiến tranh không phải là trò đùa...

MTA

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét